Quan niệm về hạnh phúc: Vị giáo sư già và ông lão đạp xe lôi ai hạnh phúc hơn?

Quan niệm về hạnh phúc: Vị giáo sư già và ông lão đạp xe lôi ai hạnh phúc hơn?

Hạnh phúc không nhờ giàu sang, nhà lâu xe hơi, địa vị quyền quý mà có, hạnh phúc là một sự cảm nhận nội tâm.

Hạnh phúc không có tiêu chuẩn cố định, một nghiên cứu sinh của tôi từng đi sâu khai thác chủ đề “Mức độ hạnh phúc của người cao tuổi”. Vậy người cao tuổi làm thế nào để có hạnh phúc? Có người cho rằng: giàu sang, nhà cao cửa rộng, tiền tài địa vị đều là nhân tố không thể thiếu. Nào ngờ, cuộc nghiên cứu này cho kết quả hoàn toàn ngược lại. Tôi từng quen một đôi vợ chồng là giáo sư nổi tiếng, hai người con họ đều có học vị thạc sĩ, tiến sĩ, đang sống ở Mỹ, ngờ đâu, cuộc sống của các cụ rất buồn thảm, tại sao như vậy? Vì có hôm, vị giáo sư già xuống cầu thang do trượt chân té ngã, gãy xương cổ và xương háng, phải nằm liệt giường, bà vợ già lại yếu sức, không thể giúp chồng trở mình thường xuyên, đành phải thuê người làm, nhưng vẫn làm không tốt. Chẳng bao lâu, ông bị lớ loét da do nằm bất động, phì tiền liệt tuyến dẫn tới tiểu khó, phải cho đặt ống tiểu, con cái đều sống xa nhà, chỉ có thể gửi thiệp hỏi thăm vào dịp Noel, nên ông bà cụ đều sống trong tâm trạng đau khổ và cô đơn. Còn chi là hạnh phúc?

So với giáo sư già thì ông lão chạy xe lôi hạnh phúc hơn nhiều, tuy sống đạm bạc, mỗi sáng thức dậy, ông đều mang theo hai lồng chim đi dạo công viên, nghe người ta tập hát, sau đó uống ly sữa đậu nành và ăn vài chiếc bánh ngọt. Thật thoải mái. Con trai ông chỉ mới tốt nghiệp phổ thông, làm nghề sửa xe ở vỉa hè, con gái thì bán mì gõ, song họ đều sống gần cha, chăm sóc hỏi han sớm tối, chiều về ông chơi đùa với con cháu. Ông nói, thời trẻ tôi dành dụm từng tí để nuôi con, nay con cháu cho mình nào trái cây, bánh ngọt, nhìn họ sống vui vẻ, tôi cũng thật mừng, thật an tâm.

So sánh hai cụ với nhau, thì ông lão xe lôi hạnh phúc hơn vị giáo sư kia nhiều phải không các bạn?

Bát canh hiệu nghiệm: “Canh Dưỡng Tâm Bát Trân”

Nhiều người cho dán cách nấu canh “Dưỡng Tâm Bát Trân” lên tường nhà, hoặc lót dưới tấm kiếng bàn làm việc, hoặc lẩm bẩm bên miệng, hoặc nhớ mãi trong tim.

Hạnh phúc không có một chuẩn mực tuyệt đối. Điều quan trọng là giữ được tâm trạng cân bằng.

Món quà mà người ta mến tặng cho nhau thịnh hành nhất trong thập niên 70 của thế kỷ 20 là gì? Đó là điểm tâm. Còn thập niên 80 là thực phẩm bảo vệ sức khỏe. Những năm 90 chuyển sang tặng hoa tươi. Bệnh viện của tôi, người ta đến thăm bệnh tặng nhau toàn là hoa tươi.

Bước sang thế kỷ 21, người ta chú tâm nhất là vấn đề giữ gìn sức khỏe. Vậy ta tặng cho nhau “sức khỏe” ư? Tặng như thế nào? Tốt nhất là tặng cho nhau một bát canh “Dưỡng Tâm Bát Trân”. Đó là bát canh gà tâm hồn, giúp mang lại sức khỏe thật sự.

Canh này gồm 8 vị thuốc:

  • Vị thuốc thứ nhất là: có tấm lòng từ thiện, có lòng thương yêu đối với mọi người.
  • Vị thuôc thứ hai là: tốt bụng, hiền lành, chịu giúp đỡ người khác.
  • Vị thuốc thứ ba là: chính trực không gian tà.
  • Vị thuốc thứ tư là: khoan dung. Mức độ khoan dung luôn luôn phải nhiều hơn chính trực, vì con người không ai thập toàn thập mỹ, khó tránh khỏi sai sót, nên chúng ta cần sống với tấm lòng tha thứ, bao dung.
  • Vị thuốc thứ năm: hiếu thảo. Theo thống kê của chúng tôi, nhân tố khiến người cao tuổi sống hạnh phúc không phải là tiền tài, địa vị mà chính là có con cái hiếu thảo chăm sóc bên cạnh. Nếu không hiếu thảo, dù con cái nhiều cũng chẳng tác dụng. Tôi từng trò chuyện với một ông giám đốc đến từ Hồng Kông, khi nhắc tới vấn đề tuyển chọn nhân viên dưới quyền, tôi cứ ngỡ rằng điều kiện đầu tiên chắc chắn là trình độ ngoại ngữ, biết sử dụng máy vi tính, nào ngờ trả lời của ông khác hoàn toàn. Ông nói, tiêu chuẩn tiên quyết là hiếu thảo, nếu nhân viên không biết hiếu thảo với cha mẹ của chính mình, thì đừng hòng họ sẽ tốt bụng với người khác, chắc chắn sẽ là tên lòng lang dạ sói, trái lại, con cái hiếu thảo chắc chắn là người tốt, không làm gì trái với đạo đức. 
  • Vị thuốc thứ sáu: thật thà ngay thẳng. Con người không thể quá thật thà một cách ngu xuẩn, nhưng không nên xảo quyệt.
  • Vị thuốc thứ bảy là: đóng góp càng nhiều càng tốt.
  • Vị thuốc thứ tám: không đòi hỏi người khác trả ơn sau khi cứu giúp.

Hãy cho tám vị thuốc này vào “Chiếc ấm độ lượng” sắc chung, với lượng lửa và thời gian vừa phải. Nghiền ngẫm cho thật nhuyễn, suy tư cho thật kỹ, với “tấm lòng đạm bạc” làm tá dược, trước khi thực hành nên suy nghĩ thật chín chắn, không nặng về lợi lộc. Sau đó chế biến thành dạng thuốc viên như trái bồ đề, uống cùng với canh “hòa thuận”. Uống vào mỗi buổi sáng tối, lúc gió dịu trăng sáng, sẽ giúp bạn tỉnh táo tâm hồn, thăng hoa nhân cách, đi tới thanh đạm cao thượng, không hám danh trục lợi.

Bát canh Dưỡng Tâm Bát Trân gồm có 6 công dụng như sau:

  • Sống thật thà chất phác. 
  • Chăm chú với công việc. 
  • Đóng góp cho xã hội.
  • Tận hưởng cuộc sống.
  • Kéo dài tuổi thọ.
  •  Diệt trừ tai họa.

Các câu hỏi liên quan

Xin mời nói. Bạn muốn tìm gì ...