Bệnh Giang Mai
Bệnh giang mai là gì?
Giang mai (tên tiếng Anh là Syphilis) là bệnh truyền nhiễm do vi khuẩn, thường lây truyền qua đường tình dục. Biểu hiện bệnh thường bắt đầu bằng vết loét không đau, thường xuất hiện ở cơ quan sinh dục, trực tràng hoặc miệng. Giang mai lây truyền từ người sang người qua tiếp xúc da hoặc niêm mạc có những vết loét này.
Bệnh truyền nhiễm do vi khuẩn, thường lây truyền qua đường tình dục.
Ở thời điểm ban đầu, căn bệnh trên thường không gây ra bất kì ảnh hưởng nguy hại nào cho cơ thể và nếu được chữa trị sớm thì căn bệnh trên có thể chữa khỏi. Tuy nhiên nếu không được điều trị, căn bệnh trên có thể gây tổn hại nặng đến tim, não, nhiều cơ quan khác và thậm chí đe dọa tính mạng, hoặc có thể lây truyền từ mẹ sang thai nhi.
Nguyên nhân gây ra bệnh giang mai là gì?
Hiện nay, nguyên nhân gây bệnh Giang mai là do một loại vi khuẩn tên Treponema pallidum gây ra, thường được truyền qua đường tình dục. Tuy nhiên, một số trường hợp rất hiếm, vi khuẩn có thể được lây truyền qua vết nứt hoặc vết cắt ở da sau khi chạm trúng vết lở loét của người bị nhiễm bệnh. Giang mai không lây qua tiếp xúc bệ ngồi toilet, bể bơi, vòi nước nóng, bồn tắm, mặc chung quần áo hoặc đồ đựng thức ăn.
Bệnh Giang mai là do một loại vi khuẩn tên Treponema pallidum gây ra.
Sau đây là các yếu tố nguy cơ có thể làm tăng cao khả năng mắc căn bệnh trên bao gồm:
- Quan hệ tình dục không an toàn.
- Quan hệ với nhiều bạn tình.
- Là nam có quan hệ tình dục đồng tính.
- Bị nhiễm HIV, virus gây AIDS.
Triệu chứng thường thấy ở bệnh giang mai là gì?
Hiện nay, Bệnh giang mai có 3 giai đoạn:
Vết lở loét này thường xảy ra ở bộ phận sinh dục, nhưng cũng có thể được tìm thấy ở miệng hoặc trực tràng (hậu môn).
Giai đoạn 1
- Dấu hiệu bệnh giang mai xảy ra 2 đến 4 tuần sau khi bị nhiễm bệnh, bao gồm lở loét (bệnh hạ cam) ở nơi vi khuẩn vào cơ thể. Vết lở loét này thường xảy ra ở bộ phận sinh dục, nhưng cũng có thể được tìm thấy ở miệng hoặc trực tràng (hậu môn) nếu các bộ phận này cũng có liên quan đến hoạt động tình dục với người bị nhiễm bệnh. Tuy nhiên, vết lở loét này có thể tự lành sau 1 đến 5 tuần.
Giai đoạn 2
- Nếu bệnh không được điều trị, các biểu hiện của bệnh giang mai giai đoạn 2 bắt đầu 6 - 12 tuần sau đó. Các triệu chứng thường thấy bao gồm sốt, nhức đầu, đau khớp, mất cảm giác ngon miệng, nổi ban (trên bộ phận sinh dục, hoặc miệng, và đặc biệt là trên lòng bàn tay và lòng bàn chân), đau họng, sưng tuyến hạch (nách, háng, cổ), và mệt mỏi. Giai đoạn ngầm này có thể kéo dài nhiều năm mà không có triệu chứng.
Giai đoạn 3
- Bắt đầu khoảng 10-40 năm sau khi bắt đầu nhiễm bệnh. Các triệu chứng bệnh giang mai bao gồm tổn thương tim mạch và não, vấn đề trí nhớ, tê liệt, và vấn đề thăng bằng.
- Một số người có thể không gặp bất cứ dấu hiệu bệnh giang mai ở giai đoạn 2 hoặc 3.
Điều trị bệnh giang mai
- Khi bệnh được phát hiện và điều trị trong giai đoạn sớm, bệnh Giang mai có thể được chữa khỏi dễ dàng. Hiện nay, phương pháp điều trị được bác sĩ thường sử dụng nhất cho tất cả các giai đoạn giang mai là Penicillin, một loại thuốc kháng sinh có thể diệt vi khuẩn gây bệnh giang mai. Nếu người bệnh bị dị ứng với Penicillin, bác sĩ sẽ đổi sang loại kháng sinh khác.
Khi đó, một liều tiêm đơn độc Penicillin có thể ngưng diễn tiến bệnh nếu người bệnh bị nhiễm bệnh ít hơn một năm. Nếu người bệnh mắc bệnh lâu hơn một năm, họ có thể cần nhiều liều bổ sung.
Penicillin là phương thuốc duy nhất được khuyên dùng cho phụ nữ mang thai khi mắc bệnh giang mai. Thai phụ bị dị ứng với Penicillin có thể trải qua quá trình giải mẫn cảm để giúp họ có thể dùng Penicillin. Cho dù thai phụ được điều trị bệnh giang mai trong khi đang mang thai, trẻ sơ sinh vẫn nên được điều trị bằng kháng sinh.
Vào những ngày đầu được điều trị người bệnh có thể trải qua phản ứng được gọi là phản ứng Jarisch-Herxheimer. Và các dấu hiệu và triệu chứng bao gồm sốt, ớn lạnh, buồn nôn, cơn đau âm ỉ, đau đầu. Phản ứng này thường không kéo dài hơn một ngày.
Khi bệnh được phát hiện và điều trị trong giai đoạn sớm, bệnh Giang mai có thể được chữa khỏi dễ dàng.
Sau điều trị
Sau khi được điều trị căn bệnh trên, bác sĩ sẽ yêu cầu người bệnh:
- Làm xét nghiệm máu và khám định kỳ để chắc chắn người bệnh có đáp ứng với liều điều trị thông thường của Penicillin.
- Tránh quan hệ tình dục cho đến khi điều trị được hoàn thành và xét nghiệm máu cho biết bệnh đã được trị khỏi.
- Thông báo bạn tình của người bệnh để họ có thể được kiểm tra và điều trị nếu cần thiết.
- Làm xét nghiệm HIV.