Bệnh chàm và tình trạng da

Bệnh chàm và tình trạng da

Bệnh chàm là một thuật ngữ cho nhóm các tình trạng y tế khiến da bị viêm hoặc bị kích thích. Hiện nay có một số dạng bệnh chàm phổ biến nhất được gọi là viêm da dị ứng, hay bệnh chàm da. Trong đó Atopic được biết đến là một nhóm các bệnh có xu hướng di truyền thường phát triển trên các tình trạng dị ứng khác, chẳng hạn như hen suyễn và sốt cỏ khô.

Bệnh chàm ảnh hưởng đến khoảng 10% đến 20% trẻ sơ sinh và khoảng 3% người lớn và trẻ em. Hầu hết trẻ đều mắc căn bệnh này 10 ngày sau khi sinh, trong khi một số trường hợp tiếp tục có các triệu chứng trong và suốt cuộc đời. Với điều trị thích hợp, bệnh thường có thể được kiểm soát.

Các triệu chứng của bệnh chàm là gì?

Bất kể phần nào của da bị ảnh hưởng, triệu chứng chính của bệnh chàm là ngứa. Đôi khi tình trạng này sẽ bắt đầu trước khi phát ban xuất hiện, nhưng khi nó xuất hiện, phát ban thường xuất hiện phổ biến trên mặt, mặt sau của đầu gối, cổ tay, bàn tay hoặc bàn chân.Và nó cũng có thể ảnh hưởng đến các khu vực khác.

Bên cạnh đó, các khu vực bị ảnh hưởng thường xuất hiện rất khô, dày hoặc có vảy. Ở những người có làn da trắng, những vùng này ban đầu có thể xuất hiện màu đỏ và sau đó chuyển sang màu nâu. Còn đối với những người da sẫm màu, bệnh chàm có thể ảnh hưởng đến sắc tố, làm cho những vùng bị ảnh hưởng sáng hơn hoặc tối hơn.

Ở trẻ sơ sinh, phát ban ngứa có thể tạo ra một tình trạng chảy mủ, đóng vảy xảy ra chủ yếu trên mặt và da đầu, nhưng các mảng có thể xuất hiện ở bất cứ đâu.

Nguyên nhân gây bệnh chàm?

Hiện nay nguyên nhân chính xác của căn bệnh này vẫn chưa được xác định, nhưng nó có thể liên quan đến những phản ứng quá mức của hệ thống miễn dịch với chất gây kích ứng. Và chính phản ứng này gây ra các triệu chứng của bệnh chàm.

Ngoài ra, bệnh chàm thường được tìm thấy trong các gia đình có tiền sử dị ứng hoặc hen suyễn. Không những thế các khiếm khuyết trong hàng rào bảo vệ da có thể cho phép thoát ẩm và vi trùng.

Một số người có thể "bùng phát" phát ban ngứa do tiếp xúc với các chất hoặc điều kiện nhất định. Ví dụ: Ở một số trường hợp, việc tiếp xúc với các vật liệu thô có thể khiến da bị ngứa. Còn đối với những người khác việc tiếp xúc với một số sản phẩm gia dụng như xà phòng hoặc chất tẩy rửa, hay tiếp xúc với vẩy da động vật cũng có thể gây ra dịch bệnh. Trong đó nhiễm trùng đường hô hấp trên hoặc cảm lạnh có thể là tác nhân. Và căng thẳng có thể khiến tình trạng xấu đi.

Mặc dù không có cách chữa trị, nhưng hầu hết mọi người có thể kiểm soát bệnh một cách hiệu quả bằng cách điều trị y tế và tránh các chất gây kích ứng. Thực tế tình trạng này không phải là bệnh truyền nhiễm và không thể lây từ người này sang người khác.

 

Bệnh chàm được chẩn đoán như thế nào?

Bác sĩ nhi khoa, bác sĩ da liễu là những người có thể chẩn đoán bệnh chàm. Mặc dù hiện không có xét nghiệm nào để xác định bệnh chàm, nhưng hầu hết bác sĩ có thể biết được chúng bằng cách nhìn vào làn da của bạn và hỏi một vài câu hỏi.

Vì nhiều trường hợp bị bệnh chàm cũng bị dị ứng, nên bác sĩ có thể thực hiện các xét nghiệm dị ứng để xác định các chất gây kích ứng hoặc có thể kích thích. Đặc biệt, trẻ em bị bệnh chàm có khả năng được xét nghiệm dị ứng.

Bệnh chàm được điều trị như thế nào?

Mục tiêu của điều trị bệnh chàm là giảm bớt và ngăn ngừa ngứa (có thể dẫn đến nhiễm trùng). Vì bệnh làm cho da khô và ngứa, do đó bạn nên dùng các loại kem để giữ ẩm cho da. Những sản phẩm này thường được dùng khi da ẩm ướt, chẳng hạn như sau khi tắm, để giúp da giữ được độ ẩm. Đôi khi chườm lạnh cũng có thể được sử dụng để giảm ngứa.

Bên cạnh đó các sản phẩm không kê đơn khác, chẳng hạn như kem hydrocortisone 1%, hoặc kem theo toa và thuốc mỡ có chứa corticosteroid, thường được kê đơn để giảm viêm. Nhưng nếu khu vực ảnh hưởng bị nhiễm trùng, bác sĩ có thể kê đơn thuốc kháng sinh để tiêu diệt vi khuẩn gây nhiễm trùng.

Các phương pháp điều trị khác bao gồm thuốc kháng histamine giúp làm giảm ngứa nghiêm trọng, phương pháp điều trị bằng nhựa than (hóa chất được thiết kế để giảm ngứa), trị liệu bằng ánh sáng (liệu pháp sử dụng tia cực tím chiếu vào da) và thuốc cyclosporine cho những người không đáp ứng với các phương pháp điều trị khác.

FDA (Food and Drug Administration - Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ) đã phê duyệt hai loại thuốc được gọi là Thuốc điều biến miễn dịch tại chỗ (Topical immunomodulators - TIMs) để điều trị bệnh chàm từ nhẹ đến trung bình. Còn các loại thuốc như Elidel và Protopic, là loại kem bôi da hoạt động bằng cách thay đổi phản ứng của hệ miễn dịch để ngăn ngừa bùng phát.

Tuy nhiên FDA đã đưa ra cảnh báo các bác sĩ nên kê toa Elidel và Protopic một cách thận trọng, bởi vì lo ngại chúng có thể liên quan đến nguy cơ ung thư. Bên cạnh đó hai loại kem này cũng có cảnh báo "hộp đen" của FDA trên bao bì để cảnh báo các bác sĩ và bệnh nhân về những rủi ro tiềm ẩn này. Trong cảnh báo này khuyên các bác sĩ chỉ nên sử dụng Elidel và Protopic trong thời gian ngắn (sau khi các phương pháp điều trị khác của bệnh chàm ở người lớn và trẻ em trên 2 hiện có sẵn). Không nên sử dụng cho trẻ em dưới 2 tuổi.

Làm thế nào có thể ngăn chặn bệnh chàm bùng phát?

Đôi khi bạn có thể tránh hoặc giảm mức độ nghiêm trọng của bệnh chàm bằng cách làm theo các mẹo đơn giản sau:

  • Giữ ẩm thường xuyên.
  • Tránh thay đổi đột ngột nhiệt độ hoặc độ ẩm.
  • Tránh đổ mồ hôi quá nhiều hoặc quá nóng.
  • Giảm căng thẳng.
  • Tránh các vật liệu gây trầy xước, chẳng hạn như len.
  • Tránh xà phòng khắc nghiệt, chất tẩy rửa và dung môi.
  • Hãy chú ý đến bất kỳ loại thực phẩm nào có thể gây ra bệnh và tránh những thực phẩm đó.
  • Sử dụng máy tạo độ ẩm trong phòng ngủ.

Các câu hỏi liên quan

Xin mời nói. Bạn muốn tìm gì ...